Muộn màng Thu xưa...

Tôi về qua ngõ mùa Thu
Cửa nhà văng vẳng lời ru thuở nào?
Con đường hoa cúc xôn xao
Vẫn màu nắng ngọt rót vào bình yên.

Mẹ cười móm mém bên hiên
Nghe ngày xưa ấy một miền trong veo
Cầu ao lơ lửng cánh bèo
Có làn khói toả mang theo cả đời.

Dòng sông con nước đầy vơi
Cha còn hôm sớm chưa ngơi nhọc nhằn
Lá vàng rơi rụng ngoài sân
Gạt đi nước mắt những lần xa quê.

Người xưa còn giữ câu thề
Mùa thu năm cũ đường về thênh thang
Nhặt lên ngày tháng lỡ làng
Một mai về lại muộn màng Thu xưa...

 

 

NGUYỄN THỊ LUYẾN NHỚ

Nguồn: Tạp chí VHNT số 585, tháng 10-2024

;